[Tin tức Đại Kỷ Nguyên ngày 17 tháng 5 năm 2014] Ngày trước, thời kì dân quốc “viện chụp hình Kính Hoa” đã chụp được một bức ảnh lại một lần nữa được đưa ra ánh sáng, trong bức ảnh là một con lợn mang bàn tay người, hình ảnh này chính là bằng chứng rõ ràng của sự luân hồi giữa người và động vật, được tổng hợp trong một số sách khuyến thiện của Phật giáo. Điều này xảy ra vào năm 1923 tại Thượng Hải cùng với ” sự luân hồi chuyển kiếp của con người và động vật”, lập tức gây ra một sự chấn động vào lúc đó.
Ngày trước, trong thời kì dân quốc, “viện chụp hình Kính Hoa” đã chụp được một bức ảnh lại một lần nữa được đưa ra ánh sáng, trong bức ảnh là một con lợn mang bàn tay người, hình ảnh này chính là bằng chứng rõ ràng của sự luân hồi giữa người và động vật
Nghe nói, Giang Bắc Thái Hưng có một người lang thang không nghề nghiệp gì, tên gọi Thi Khánh Chung, bản tính hung hãn, hỗn xược ngang ngược, người dân trong làng đều sợ như hổ, tránh núp từ xa. Năm 1923, Thi Khánh Chung đột nhiên bị bệnh nặng không dậy nổi, tình trạng nguy kịch hấp hối sắp chết. Lúc này, xuất hiện một nhà sư, nhìn thấy tình trạng bi thảm của Thi Khánh Chung như vậy, đã nói với hắn rằng: ” Thí chủ vì gây ra ác nghiệp quá nhiều, sau khi chết sẽ bị đọa làm lợn, nên nhanh ăn năn, còn có thể giảm miễn tội “
Thi Khánh Chung biết rõ bản thân cách cái chết không xa, trong lòng vô cùng sợ hãi, mặc dù hối hận cả cuộc đời đã làm rất nhiều điều hoang tàn ngang ngược, nhưng sau khi nghe nhà sư nói rằng kiếp sau sẽ bị thành lợn, trong tâm không cam chịu, bèn dùng tay trái làm động tác hợp thập, hướng về tăng nhân hành lễ.
Nhà sư thở dài và nói : “bàn tay này có thể tôn trọng tam bảo, tương lai cánh tay này sẽ được miễn mang hình heo. Thật đáng tiếc, nhưng mặc dù làm lợn, do lúc lâm chung có thể sám hối, cũng có thể tránh được nỗi đau của dao.”
Một vài ngày sau đó , Thi Khánh Chung mang theo tội chướng bao phủ khắp thân rời xa nhân gian .
Sau khi Thi Khánh Chung chết đến ngày thứ 7, trong một ngôi làng lân cận, một người dân làng nuôi một con lợn nái, đã cho ra đời một ” con lợn con kỳ quái”, chân trái phía trước của chú lợn con này, tuy mới sinh nhưng đã có hình dạng bàn tay trái y hệt như người, không chỉ 5 ngón tay đều đủ cả, kích thước dài ngắn cũng tương tự như ngón tay người, mà cũng đầy cả 5 móng tay trên ngón. Hơn nữa khi chú lợn con này bước đi, cái chân này không chịu chạm vào mặt đất, và luôn luôn làm thế hợp thập đối với con người.
Mọi người mới đột nhiên nhớ tới câu nói của vị nhà sư, bỗng chốc, câu chuyện Thi Khánh Chung tái sinh làm lợn được lan truyền khắp khu vực Thái Hưng. Người dân bàn bạc rất sôi nổi, rất nhiều người từ sự việc này luôn khuyên bảo con cái của họ không được làm những điều xấu, bởi vì Thi Khánh Chung chính là một tấm gương sống động chân thực phản ánh.
Gia đình thân thuộc của hắn biết, vì không nhẫn tâm khiến con lợn này phải chịu nỗi khổ của dao cắt, nên đã đi mua nó về, gửi đến “Đền Bảo Hoa ” của Thượng Hải phóng sinh bên trong vườn.
Đến năm 1934, chú heo vẫn là ở tại trong khuôn viên này. Đã từng được chụp hình tại “viện ảnh Kính Hoa “, và được ông Địch Bình Tử viết kể lại chi tiết tỉ mỉ, mà câu chuyện ấy đã được phương tiện truyền thông đưa ra ngoài, và được thu thập lại trong một số cuốn sách khuyên răn mọi người làm điều thiện, và cũng đồng thời cảnh báo thế nhân phải chú ý tu dưỡng coi trọng đạo đức, không được làm điều ác.

Thời kỳ Dân Quốc có một câu chuyện về một người chuyên làm điều ác bị luân hồi chuyển sinh thành lợn được các phương tiện truyền thông đưa tin. ( Hình ảnh Network)
Còn có rất nhiều những câu chuyện tương tự, một trong số đó kể rằng , một tên cướp đã làm quá nhiều điều ác, sau khi bị người sát hại chuyển sinh đầu thai, nhưng lại có một bàn tay là chân lợn. Sau đó thông qua người ta nói, người này mới biết đây là sự trừng phạt báo ứng, bởi vì bản thân đời trước đã tạo quá nhiều nghiệp. Đáng nhẽ phải bị chuyển sinh thành một con lợn, mặc dù tái sinh đã được thân người, nhưng vẫn có một chân lợn, nếu muốn đời sau có một kết cục tốt, cần phải đưa trải nghiệm của mình nói cho người khác mới tốt, để cho mọi người biết đạo lý, từ bỏ cái ác và biểu dương cái thiện, đây cũng là cách để gom góp tích lũy thiện đức, dùng điều tốt để bù đắp cho những tội lỗi của kiếp sống trước.
Theo Vietdaikynguyen